Vương Học Châu rời cung như thế nào, hắn đã không còn nhớ rõ.
Khi ra khỏi cung, trời đã tối sầm. Hắn không ngồi xe ngựa mà một mình tản bộ trên phố kinh thành, trong đầu không ngừng vang vọng những lời của Nhân Vũ Đế.
"Nam nhi chí tại bốn phương, há sợ phong sương tuyết phủ đầu?"
Hắn thừa nhận năm xưa khi từ Sơn Cốc Quan trở về, phát hiện Nhân Vũ Đế lấy hắn làm mồi nhử, trong lòng đã nảy sinh lo ngại, thậm chí còn có tâm lý 'làm việc tùy theo tiền công'.
Nhưng những lời thẳng thắn, hào sảng của Nhân Vũ Đế hôm nay đã khiến hắn không khỏi tự vấn lại tâm thái của mình.