An Tử Trùng xuống xe ngựa, mặt mày háo hức, vội vàng chạy về phía đó.
Quản gia kịp phản ứng, sắc mặt đại biến, vội vàng hấp tấp leo xuống xe đuổi theo: "Thiếu gia! Thiếu gia! Dừng lại! Dừng lại!"
Đó chính là vị hôn thê của vị đại nhân ở huyện nha kia mà!!!
Trong mắt An Tử Trùng lúc này nào còn có ai khác, bằng vào kinh nghiệm chinh phục vô số nữ nhân của hắn, dù chưa thấy mặt, hắn cũng dám chắc đối phương là một mỹ nhân, chỉ cần nhìn bóng lưng này, vòng eo này, cặp mông này...
Trong đầu hắn đã bắt đầu tưởng tượng đủ thứ, vẻ vội vàng trong mắt càng đậm, hai chân như gắn động cơ, càng chạy càng nhanh.