Lục hoàng tử hừ lạnh một tiếng, trên gương mặt non nớt, đôi mắt lạnh lùng liếc xéo Điền Hữu. Vẻ mặt không coi ai ra gì ấy, thể hiện rõ sự kiêu ngạo của hoàng gia.
Điền lão gia cứng đờ nét mặt, trong lòng vừa kinh ngạc vừa bất ngờ.
Không phải nói Lục hoàng tử chỉ là một tên ngốc tâm trí chưa trưởng thành, chỉ biết ăn chơi hưởng lạc thôi sao?
Sao trông lại có vẻ khác thế này?
Vương Học Châu thấy Điền lão gia kinh ngạc, định quỳ xuống hành lễ, liền cười tủm tỉm giữ người lại: "Điền lão gia không cần kinh hoảng, Lục điện hạ không thích quy củ rườm rà, không cần hành đại lễ này."