Bùi Đình nhìn tuyết đọng trên mái hiên: "Phụ thân, đạo lý lui về khi đang ở đỉnh cao nhi tử hiểu rõ."
"Làm sao lui? Bệ hạ triệu ngươi về lại triều đình, không phải chỉ bằng ba lời hai lẽ mà có thể dễ dàng lui được."
Bùi Đạo Chân quấn chăn dựa người về sau, ghế bập bênh kẽo kẹt vang lên.
Bùi Đình nghiêm túc nói: "Dù có phiền phức, cũng chỉ tốn chút công sức mà thôi, dẫu đến lúc đó thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Diệp Nhi và bọn họ đã về quê nhà ở Hà Đông, nhi tử cũng chẳng có gì phải lo lắng."
Người của Bùi gia đã lo xa từ mười năm trước, được bọn họ lần lượt sắp xếp về quê nhà hoặc những nơi khác ẩn mình, chỉ chờ thời cơ mà động, có cơ hội thích hợp tự khắc sẽ xuất hiện.