Vương Học Châu đối với đám võ tướng đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển kia, tự nhiên là lười chẳng buồn để ý.
Sau khi thu xếp ổn thỏa, hắn liền để Phong Nghĩa dẫn hắn đi dạo khắp thành cả ngày.
Có người rành rẽ tình hình Sơn Cốc Quan này ở bên, hắn cũng không cần cả ngày lén lút nhìn ngó khắp nơi vào sân nhà người khác nữa.
Đi đến một nơi, Phong Nghĩa liền giới thiệu cho hắn một nơi.
"Nơi đây quanh năm gió cát không ngừng, y phục giặt xong chờ khô thì bề mặt đã phủ một lớp bụi dày, không phải nói dân chúng nơi đây không biết sạch sẽ, chỉ là trong hoàn cảnh này, muốn sạch cũng không sạch nổi, huống hồ, ăn còn không đủ no, ai còn để ý chuyện này?"