Nhưng giờ không phải lúc bận tâm chuyện này. Hắn quay đầu, cười khiêu khích Tiêu Lân, giương cung bắn tên, mũi tên mang đủ lực đạo lao thẳng về phía Tiêu Lân.
Tiêu Lân giận không kìm được, không ngờ mấy thân vệ của mình lại chết thảm. Hắn không thể nhẫn nhịn thêm, tự mình rút trường kiếm chém về phía mũi tên.
Kết quả lại hụt.
Mũi tên lại bay về phía Phan Nhạc.
Phan Nhạc vốn đang đứng vững vàng, thấy mũi tên lao về phía mình thì sắc mặt biến đổi. Thân mình theo bản năng uốn cong né tránh, rồi lại duỗi chân quét ra sau, mũi tên còn lại cũng bị hắn đá văng sang một bên.