"Thanh Lam, ngươi cũng là Đạo Tổ, kiếm đạo thiên phú lại cực cao, chính vì vậy mà năm xưa mới có thể bái nhập môn hạ của ta. Tầm mắt của ngươi trước nay vốn cao, vậy mà tiểu tử này lại có thể khiến ngươi khen ngợi đến thế, quả không dễ dàng." Lăng Uyên Kiếm Tổ nói.
Thanh Lam Đạo Tổ chỉ cười hiền hậu.
Tầm mắt của hắn không tệ, nhưng so với Lăng Uyên Kiếm Tổ thì chắc chắn không thể bì được.
"Nếu ta nói cho ngươi, tiểu tử này từ lúc sinh ra đến nay, tổng cộng mới tu hành hơn hai ngàn năm, ngươi thấy thế nào?" Lăng Uyên Kiếm Tổ lại hỏi.
"Cái gì?" Thanh Lam Đạo Tổ trợn tròn mắt.