Trong ý thức không gian của Tô Tín, hắn vẫn không ngừng suy diễn kiếm thuật.
“Một kiếm kia…”
Trong đầu Tô Tín vẫn thường xuyên hiện lên một kiếm kia mà hắn đã thấy trong vô tận tinh không, nhìn từ các góc độ khác nhau, cảnh tượng nhìn thấy cũng khác nhau.
Vô vàn huyền ảo mà hắn lĩnh ngộ được từ một kiếm kia tự khắc tràn ngập trong đầu, từ đó không ngừng hoàn thiện kiếm thuật hiện có của hắn.
“Vô thị trở lực của thời không, vô thị vạn vật trong trời đất, chỉ để theo đuổi tốc độ đến cực hạn.” Tô Tín vẫn không ngừng suy ngẫm và lĩnh ngộ.