Một không gian hỗn độn mông lung.
Không có bất kỳ vật chất nào tồn tại, chỉ có luồng khí hỗn độn xám mịt mà thôi.
Mà ở chính giữa không gian này, có một thân ảnh vĩ ngạn cao chừng năm mét đang đứng, sau lưng mang thần kiếm, chỉ một tia kiếm ý tùy tiện tỏa ra đã trấn áp cả không gian hỗn độn.
Ý thức của Tô Tín, lúc này đang phụ thể trên người thân ảnh vĩ ngạn kia.
“Phụ thể…” Tô Tín không hề thấy xa lạ.