Sau khi Tô Tín rời đi chưa đầy nửa canh giờ, một nam tử tuấn dật mặc hắc bào đã xuất hiện tại nơi giao chiến giữa hắn và vị phụ nhân Đệ Tứ Cảnh kia.
“Hửm?”
Nam tử tuấn dật mặc hắc bào nhìn thấy thi thể lạnh lẽo của nữ tử phía dưới, hắn vẫy tay một cái, vật phẩm có thể chứng minh thân phận của nàng bị Tô Tín vứt lại bên cạnh liền bay tới.
“Trưởng lão Tổ Vu Thần Sơn, một tồn tại ở Đệ Tứ Cảnh?”
Nam tử tuấn dật mặc hắc bào nhíu mày, tuy đã chết được một khoảng thời gian, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được luồng chân nguyên dao động còn sót lại trên thi thể đối phương, luồng dao động đó đích thực chỉ Đệ Tứ Cảnh mới có thể sở hữu.