“Lực lượng linh hồn của Huyết Ô Ma Chủ quả thật vô cùng cường hãn. Huyễn cảnh ta vừa thi triển, gã chỉ mất một thoáng đã thoát ra được. Nếu ta toàn lực thi triển Linh Hồn Kim Kiếm để oanh sát linh hồn gã… e rằng một lần cũng chưa chắc đã giết được gã.”
“Trái lại, thủ đoạn của Đông Hư Hầu lại khiến Huyết Ô Ma Chủ bỏ mạng ngay tức khắc, không có lấy một cơ hội giãy giụa.” Tô Tín cũng thầm cảm thán.
“Đây là bảo vật Huyết Ô Ma Chủ để lại sau khi chết.” Đông Hư Hầu lật tay, một chiếc Càn Khôn Giới xuất hiện trong tay hắn, “Ngoài các loại tài nguyên bảo vật, Huyết U Tinh Hạch quả thật có tới năm viên, cộng thêm một viên của chính gã, tổng cộng là sáu viên.”
“Kiếm Nhất, những tài nguyên và Huyết U Tinh Hạch này, ngươi và ta chia đều.”
“Chia đều?” Tô Tín liếc nhìn Đông Hư Hầu, “Được.”