"Đương nhiên là đã cho rồi." Thương Vân quốc chủ đáp.
"Thứ gã muốn, chủ nhân của phần truyền thừa đó ta biết, cũng là một đại nhân vật. Đáng tiếc, trong Phạt Thiên chi chiến mười vạn năm trước đã vẫn lạc, chỉ lưu lại truyền thừa theo chân những cường giả năm xưa đào thoát khỏi Sơ Thủy Giới, cùng đến thế giới lưu đày này."
"Phần truyền thừa của vị đó vô cùng độc đáo, toàn bộ Sơ Thủy Giới, người có tư cách nhận được cũng không nhiều. Nay đã có một gã vừa vặn thích hợp kế thừa... Không giao cho gã, chẳng lẽ để truyền thừa của vị đại nhân vật này cứ mãi mai một trong thế giới lưu đày này sao?"
Tô Tín cũng không khỏi gật đầu.
"Hơn nữa, ngươi cũng đừng xem Hoàng Tuyền Lâu Chủ này là kẻ lương thiện gì. Theo ta biết, những cường giả thích hợp với mạch truyền thừa này đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt. Cộng thêm những điều ngươi từng nói với ta về Huyết Liên giáo... Ta đoán, Hoàng Tuyền Lâu Chủ này đã định dùng đến 'huyết tế' rồi." Thương Vân quốc chủ lại nói.