TRUYỆN FULL

[Dịch] Nhanh Thu Thần Thông Đi!

Chương 22 【Dọn vào hung trạch】 (1)

Mắt Trần Ngôn lập tức sáng lên, tinh thần rõ ràng phấn chấn hơn hẳn.

“Hung trạch? Hung đến mức nào?”

Hồ Thượng Khả có chút ngây người.

Bằng hữu, trạng thái tinh thần của ngươi hình như không đúng lắm!

Sao ta lại cảm thấy ngươi đột nhiên hưng phấn thế nhỉ?

Hồ Thượng Khả cũng lấy lại tinh thần: “Thật sự có một nơi như vậy, ở khu Giang Ninh phía nam thành, trong một khu biệt thự.

Tựa lưng vào núi, là một biệt thự ba tầng độc lập, tổng diện tích hơn bốn trăm mét vuông, trang trí vô cùng tinh xảo, nội thất đầy đủ tiện nghi. Gia cụ cao cấp, đồ dùng hiện đại, còn có cả điều hòa trung tâm.

Sân viện rộng lớn, có thảm cỏ xanh mướt, lại có cả hồ bơi ngoài trời, tổng diện tích sân vườn vượt quá một mẫu.

Ta nói cho ngươi biết, huynh đệ, loại nhà này tuyệt đối được xem là cấp bậc hào trạch!

Nếu là bình thường, tiền thuê mỗi tháng không đến năm vạn thì ngươi đừng mong được xem!”

“Bây giờ giá bao nhiêu?”

“Một vạn năm.” Hồ Thượng Khả nhanh nhảu đáp.

Trần Ngôn cười: “Giảm giá cũng mạnh tay thật, bên trong đã xảy ra vụ án gì?”

Hồ Thượng Khả làm ra vẻ thần bí: “Tình sát! Một nữ nhân cấu kết với tình nhân, giết chết phu quân của mình, rồi phân thây ngay tại nhà!”

Trần Ngôn càng thêm phấn chấn: “Là án phân thây à!”

“Đúng vậy!”

“Chết một người mà tiền thuê giảm thẳng xuống một vạn năm?”

“Đúng vậy!”

Trần Ngôn có chút ngại ngùng: “Cái đó… có nơi nào hung hơn nữa không? Có loại nhà nào chết mấy người không?”

“…” Hồ Thượng Khả cảm thấy tức ngực: “Huynh đệ, hay là ta tìm thẳng cho ngươi một ngôi mộ nhé?”

·

Ngọn ngành của căn nhà, Trần Ngôn cũng đã hỏi rõ Hồ Thượng Khả.

Đều là bạn học, Hồ Thượng Khả tuy muốn chốt đơn kiếm chút phí môi giới, nhưng lương tâm cũng không đến nỗi xấu.

Dù sao cũng là sinh viên mới ra trường, vẫn còn chút ngây ngô trong sáng, không muốn lừa gạt bạn học làm hỏng danh tiếng của mình – nếu là vài năm sau, lăn lộn trong xã hội thành một kẻ lõi đời, có lẽ đã khác.

Hồ Thượng Khả kể lại tất cả những gì gã biết:

Trong nhà quả thật từng xảy ra án phân thây, đó là chuyện của mấy năm trước, lúc ấy cũng khá chấn động.

Tình tiết cụ thể Hồ Thượng Khả không rõ, chỉ nghe nói là nữ chủ nhân đã giết nam chủ nhân.

Có lẽ là vì tình.

Nữ chủ nhân đương nhiên bị bắt giam, có bị xử tử hay không thì không biết.

Sau đó người nhà đem căn nhà ra bán… Dù sao đã xảy ra chuyện như vậy, ai mà còn muốn ở trong đó nữa?

Bán rất rẻ, cái loại giá giảm kịch sàn.

Theo lý mà nói, loại nhà có án mạng này rất khó bán, dù rẻ đến đâu cũng ít ai muốn mua.

Nhưng lại gặp được một vị kim chủ gan lớn, vớ được món hời, dùng chưa đến một nửa giá thị trường đã mua được căn nhà này.

Thật ra người ta không ngốc.

Nhà cửa, bán ngay lập tức chắc chắn không được.

Vậy thì trước tiên tìm cách cho thuê với giá rẻ!

Chỉ cần căn nhà này được cho thuê vài năm, có vài lượt người đến ở.

Tiền thuê tuy thấp, nhưng ít nhất cũng đủ trang trải phí quản lý, bảo trì nhà cửa.

Hơn nữa, dù là hung trạch, chỉ cần qua vài năm có hơi người, chuyện cũ cũng có thể xem như chưa từng xảy ra.

Đến lúc đó, cũng chẳng còn mấy ai quan tâm.

Khi ấy, căn nhà mua vào với giá năm triệu, chỉ bằng một nửa giá gốc mười triệu, có thể bán lại với giá thị trường hai mươi triệu.

Vài năm, tỷ suất lợi nhuận đạt một trăm phần trăm.

Đây được xem là một kiểu đầu tư dài hạn độc đáo, tỷ suất lợi nhuận cũng khá cao.

Có điều… người dám làm loại chuyện này không nhiều.

·

“Vụ án trong căn nhà này đã xảy ra mấy năm rồi, chủ nhà hiện tại sau khi mua lại đã cho ba lượt khách thuê, hình như đều ổn cả, không xảy ra vấn đề gì.

Người trong công ty chúng ta lén bàn tán về căn nhà này, đều đoán rằng chủ nhà cho thuê thêm một hai năm nữa là cùng, rồi sẽ đem ra bán.

Món hời này, ngươi chiếm được cũng chỉ tối đa một hai năm, lâu hơn nữa người ta chưa chắc đã cho thuê.

Nhưng rất hợp với yêu cầu của ngươi.”

Những lời này của Hồ Thượng Khả xem như đã nói rõ ngọn ngành cho Trần Ngôn.

Việc không thể chậm trễ, Trần Ngôn quyết định ngay tại chỗ, kéo Hồ Thượng Khả dẫn mình đi xem nhà.

Hai người ra ngoài gọi một chiếc xe, đi thẳng đến khu Giang Ninh ở phía nam Kim Lăng phủ.

Căn nhà nằm dưới chân núi Tướng Quân, là căn trong cùng, sát bìa núi của một khu biệt thự.

Nơi này quả thật thanh tĩnh, căn nhà được xây sát bên sườn núi. Nhà hàng xóm hai bên cũng cách xa hơn trăm thước.

Sân viện không nhỏ, lại là kết cấu sân viện so le – Hồ Thượng Khả nói sân rộng một mẫu, thực ra còn nói khiêm tốn rồi.

Mặt nhà quay về phía núi, ngoài tường viện chính là sườn đồi, phía trên không một bóng người… nếu bản thân đủ can đảm, phá tường mở một cánh cửa đi thẳng lên sườn núi, cũng là rừng núi không ai quản.

Trần Ngôn vừa thấy đã hài lòng.

Trang trí rất tinh xảo, so với mấy năm trước thì được xem là xa hoa rồi.

Nội thất cũng đều thuộc hàng cao cấp, có điều hòa trung tâm, còn có cả hệ thống sưởi dưới sàn.

Phòng khách là loại thông tầng, đèn chùm pha lê cực lớn, toát lên một vẻ sang trọng.

Dĩ nhiên, phong cách trang trí tổng thể hơi cũ một chút, nội thất cũng đều là loại gỗ nguyên khối, thuộc kiểu mà người có chút tuổi sẽ thích.