Tuần kiểm không phát giác dị thường, y dịu lại sắc mặt, vẫn nhíu mày suy tư kỹ lưỡng.
Có người nhắc nhở: “Đại nhân, dị tượng này, bất luận là lành hay dữ, đều không phải việc chúng ta có thể xử lý, cần phải lập tức bẩm báo lên huyện, phủ mới phải.”
Tuần kiểm lập tức tỉnh ngộ, phất tay: “Phong tỏa Thủy Từ, không ai được phép vào – các ngươi là kẻ sĩ, cũng không được ồn ào, đều lui đi!”
Tô Tử Tịch khẽ cười, nếu không phải lúc bạch quang hiển linh, yêu quỷ biến mất không còn tăm hơi, và hắn đã ném thi thể vào giếng khô, thì đã rước lấy không ít phiền phức rồi.
Thoáng nhìn lại, hắn phát hiện Đinh Duệ Lập đã biến mất không còn tăm hơi.
