Ầm ầm... Mặt đất dường như đang rung chuyển, Đái Nam chợt bật dậy: "Cái gì..." Hắn một tay vịn vào vách tường, hai mắt hoang mang quan sát bốn phía.
"Thứ gì đang động vậy?" Thế nhưng âm thanh trầm đục ấy dường như ập đến từ bốn phương tám hướng, hoàn toàn không thể phân biệt được nguồn gốc ở đâu.
Lâm Thâm và Trần Dật Thần cùng vài người khác lập tức dừng động tác trong tay, chỉ tiếc là âm thanh không vì thế mà ngừng lại.
Mặt đất khô cằn dưới chân bắt đầu rung động, từng hạt bụi bị chấn động mà bật lên, rồi lại rơi xuống đất, tung lên một làn khói bụi màu nâu nhạt.
"Đẩy về đi!" Tô Hạ Hạ gào thét khản cả giọng: "Mau đẩy về đi! Cái này rõ ràng không thể mở! Các ngươi còn ngây ra đó làm gì!" Nàng một tay kéo cánh tay Dao Dao, tay kia giật cổ tay Đoạn Tiêu Dung, mắt nhắm nghiền, cũng chẳng biết rốt cuộc đang nói với ai.
