Đúng lúc này.
Lý Duy Nhất bay lên độ cao trăm trượng, nhìn xuống mặt đất, liền trông thấy bóng dáng Dương Thanh Khê.
Dương Thanh Khê một thân thanh y bắt mắt, tựa như khoác một áng mây xanh lên người, nàng đeo khăn che mặt, làn da trắng nõn đến độ đứng trên cao nhìn xuống cũng cảm thấy chói mắt. Nàng đứng bên rìa một cánh đồng cách Nam Thanh Cung vài dặm, rõ ràng không hề có ý định can dự.
Lý Duy Nhất quá hiểu nàng.
Vị Dương đại tiểu thư này, không có lợi thì không bao giờ ra tay, nếu không muốn dính líu, tuyệt không thể nào lại xuất hiện ở nơi này.