Rừng rậm nguyên thủy vô cùng rậm rạp này, những cây cổ thụ vươn trời, dây leo gai góc, bụi rậm cỏ dại... kể cả lớp cành khô lá rụng dày dưới thân Lý Duy, giống như một bức tranh dần bị xé rách và xóa nhòa, biến mất trong màn sương máu mênh mông.
Mặt đất dưới thân, trơ trụi, chỉ còn lại một vùng đất đỏ nâu.
Đất không cứng khô, tựa đáy biển cạn khô, bị máu tươi thấm đẫm qua ngàn vạn năm tháng.
...
Lý Duy khoanh chân ngồi, nhắm chặt hai mắt, tĩnh tâm minh tưởng, không hề hay biết sự biến đổi bên ngoài.