Sương mù bao phủ sơn lâm.
Trong thảo lư, ngọn đèn bảo thạch màu son vĩnh hằng sáng rực.
Thiền Hải Quan Vụ một thân hồng y, bước đến trước cửa gỗ. Vẫn như buổi chiều ba nghìn năm trước, thần sắc nghiêm nghị, dung nhan bất lão, xuân sắc bất phai, nhìn Thái Sử Thông ham chơi trở về.
Chỉ là, trong tay bà không phải giới thước, mà là Không Minh Kiếm.
Thái Sử Công đứng trước hàng rào, lệ nhòa mắt, giọng khàn đặc run rẩy cất tiếng: “Lão sư, người đến đón ta đi sao? Vào lúc sinh mệnh sắp tàn, lại là người đến đón ta, ta thật sự rất vui mừng.”