Lý Duy Nhất cười nói: "Tiềm Long Đăng Hội sắp đến, đại nhân vật như Tề Tiêu huynh hẳn nên tích cực chuẩn bị chiến đấu mới phải, làm lỡ thời gian của huynh rồi! Thế này đi, toàn bộ thu nhập hôm nay, chia cho huynh một thành."
“Không cần! Ngươi là bằng hữu của Đệ Nhất Truyền Thừa Giả, tự nhiên cũng là bằng hữu của Tề Tiêu ta. Chút việc nhỏ này, hà tất phải nói đến tiền bạc.”
Tề Tiêu hiểu rõ hơn ai hết, có những thứ tiền bạc không thể mua được. Chợt nhận ra điều gì đó, hắn nói: “Không phải là tỷ thí lôi đài sao? Thu nhập là ý gì?”
“Ca, là thế này.”
Tề Vọng Thư ghé tai hắn nói nhỏ một câu, rồi khúc khích cười, phất tay sai người mở hết ba chiếc rương sắt đen lớn và một chiếc hộp gỗ dài một thước đặt dưới lôi đài.