Ngươi... ngươi thật sự không hiểu sao?
Lý Duy Nhất nhìn trừng trừng vào Ẩn Nhị Thập Tam, sắc mặt cũng trở nên khó coi, quả thực không muốn tiếp tục dây dưa về vấn đề này nữa.
Ẩn Nhị lên tiếng đề nghị: "Hay là chúng ta cũng gieo cho hắn một đạo Lục Dục Phù?"
Thạch Lục Dục sợ đến tái mặt, vội la lên: "Ta... ta thật sự không lừa các vị! Nếu không phải đứng trước bờ vực sinh tử, đấng nam nhi nào lại tự vạch áo cho người xem lưng, nói ra nỗi nhục nhã mất hết cả mặt mũi, tan nát cả tôn nghiêm như vậy chứ? Ngươi có làm vậy không? Ngươi có làm vậy không... các ngươi có làm vậy không? Chỉ cần các hạ chịu lấy Cửu Lê Chi Thần ra mà phát thệ, tha cho ta một mạng, ta lập tức giúp hắn giải Lục Dục Phù!"
Ẩn Quân không lập lời thề, cũng không thi triển Lục Dục Phù, đột nhiên ngẩng đầu lên.