Thượng Quan Thanh Dao lấy ra một viên đan dược màu đen, liên tục cười lạnh.
Để tránh đêm dài lắm mộng, vẫn là nên cướp lô đỉnh về trước.
“Vâng! Vậy... những tài nguyên tu luyện của ta.”
“Yên tâm, sau khi sự việc thành công, sẽ không thiếu... ưm?”
Thượng Quan Thanh Dao khẽ giật mình, đột ngột quay đầu nhìn về phía xa.
Chỉ thấy nơi xa một vệt kim sắc hà quang hiện lên, như thiên uy, lại khiến ả có cảm giác sợ hãi như gặp phải thiên địch.
Hà quang chợt lóe rồi biến mất, cảm giác cũng lập tức tiêu tan.
“Dị tượng Trúc Cơ? Chẳng lẽ có ai đó cực phẩm Trúc Cơ thành công sao?!”
Thượng Quan Thanh Dao có chút chấn kinh, ả là thượng phẩm Trúc Cơ, chỉ có cực phẩm Trúc Cơ mới có thể tạo ra áp chế đối với ả. Nhưng dị tượng kia lại không quá giống, hơn nữa thời gian quá ngắn.
Nếu không phải khoảng cách gần, ả thậm chí rất khó phát giác.
Đương nhiên, Thiên Đạo Trúc Cơ ả cũng từng nghĩ tới, nhưng điều này là không thể.
“Hướng đó, là chỗ ở của ngươi phải không? Lão già kia?”
“Không thể nào, hắn mới Luyện Khí tầng mười hai, hơn nữa tu luyện là Huyết Linh Công tổn hao thọ nguyên, huống hồ tư chất hắn lại thấp kém.”
Lục La vô cùng kinh ngạc, ánh mắt hâm mộ: “Chắc là các tu sĩ trẻ khác ở gần đây.”
Thiên Ma Giáo có sáu đại phong, ả đang ở Ma Kiếm Phong, đệ tử trên dưới có hơn ngàn người, rất khó phân biệt rốt cuộc là ai đã thành tựu cực phẩm Trúc Cơ.
“Bất kể là ai, hãy tìm ra hắn cho ta, nhân vật yêu nghiệt như thế này, nhất định phải kết giao, thậm chí...”
Gò má Thượng Quan Thanh Dao ửng lên một vệt hồng nhạt.
Cực phẩm Trúc Cơ, bất luận thế nào cũng phải theo đuổi đến tay, biến thành đạo lữ của ả.
Không chỉ có ả.
Trong số các cao tầng Thiên Ma Giáo, người phát giác dị tượng cũng không ít.
“Dị tượng kia, sao lại giống Thiên Đạo Trúc Cơ trong truyền thuyết?! Xuất hiện nhanh, biến mất cũng nhanh, linh thức còn không kịp dò xét.”
“Đó chỉ là truyền thuyết mà thôi, không thể tin được. Nhưng có thể khẳng định, Đạo Đài của người đó tuyệt đối đỉnh cấp! Nhất định phải tìm ra!”
“Dường như là hướng Ma Kiếm Phong, đệ tử của Ma Kiếm Thượng Nhân? Cướp về! Bổn tọa muốn thu hắn làm đồ đệ!”
Thiên Ma Giáo sáu đại phong, một vài Kim Đan trưởng lão nhao nhao từ bế quan đi ra, thần sắc kích động, khó mà tự kiềm chế.
Thậm chí Đại trưởng lão và Giáo chủ đã bế quan từ lâu cũng bị kinh động.
Thiên Đạo Trúc Cơ trong truyền thuyết không ai dám nghĩ tới, đó chỉ là một truyền thuyết hư ảo.
Nhưng cực phẩm Trúc Cơ đủ để khiến bọn họ phát cuồng rồi.
Điều này đại biểu cho tư chất linh căn của người đó tuyệt đối nghịch thiên, thêm vào căn cơ như vậy.
Giả như có thời gian, hoàn toàn có khả năng đột phá Nguyên Anh!
Nguyên Anh lão tổ, Thiên Ma Giáo cũng chỉ có một vị!
Đã trấn áp Triệu quốc tám trăm năm!
“Phong tỏa Thiên Ma Giáo, cao tầng Ma Kiếm Phong lập tức điều tra xem cực phẩm Trúc Cơ kia rốt cuộc là ai!”
“Ngoài ra, tin tức cũng phải phong tỏa! Bổn tọa không muốn một hạt giống tốt như vậy bị người khác ám sát!”
Sự việc trọng đại, Giáo chủ lập tức hạ lệnh.
Mà ngoài cao tầng, ma tu tầng dưới thực tế nhìn thấy không nhiều, dù sao thời gian quá ngắn, xa không bằng cao tầng cảm ứng nhạy bén.
Nhưng có một người ngoại lệ.
Người nhìn rõ nhất, là Chu Vương Thần.
Dưới tảng đá ngoài sân viện của Diệp Bất Phàm, một thanh niên áo xám nhìn kim quang trong viện, da đầu tê dại.
Gã vội vàng lấy ra một quyển thủ trát cổ xưa, sau khi lật xem, toàn thân run rẩy.
Quyển thủ trát này là gã có được từ cổ động phủ, ghi chép rất nhiều bí ẩn viễn cổ.
Nếu Diệp Bất Phàm nhìn thấy người này, nhất định sẽ cảm thấy quen mắt.
Bởi vì đây chính là kẻ si tình Lục La ngày ngày bám víu, kẻ luyện Đồng Giáp Thi kia.
“Thiên Đạo Trúc Cơ! Đó không phải truyền thuyết, là thật sao?!”
Chu Vương Thần run rẩy, khó mà tin nổi.
Gã đã bám víu Lục La nhiều năm, mấy ngày nay gã phát hiện Lục La thường xuyên đến Ma Đan Các lấy đan dược, lại là đan dược Luyện Khí kỳ.
Ngay lúc đó gã đã cảm thấy không đúng, vì vậy mới có hành động giám sát tiểu viện.
Vốn tưởng Lục La nuôi một tiểu bạch kiểm, không ngờ đối phương lại ngay dưới mí mắt gã mà Thiên Đạo Trúc Cơ!
Khoảng cách này, so với những người cao tầng kia nhìn thấy rõ ràng hơn nhiều.
Hâm mộ, đố kỵ, rồi sau đó là cừu hận.
Bám víu lâu như vậy, không ngờ lại lén lút nuôi nam nhân sau lưng gã.
Nghĩ đến người phụ nữ mình yêu bị kẻ khác đè dưới thân, gã liền lửa giận ngút trời.
“Vừa mới Trúc Cơ, căn cơ chưa vững, ta có cơ hội rất lớn để đem tiểu bạch kiểm này... luyện thành thi khôi! Thi khôi do Thiên Đạo Trúc Cơ luyện thành sẽ mạnh đến mức nào?!”
Mắt Chu Vương Thần đã có chút đỏ ngầu, “Không, sau khi luyện thành thi khôi, ta thậm chí có thể đoạt xá hắn, rồi đi Thi Đạo, thành tựu Thi Tổ!”
Thiên Đạo Trúc Cơ được Thiên Đạo chiếu cố, ai đoạt xá kẻ đó chết.
Nhưng, luyện thành thi khôi rồi đoạt xá, vậy thì không thành vấn đề.
Mà gã là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, thêm vào mấy Đồng Giáp Thi Trúc Cơ kỳ, gã có nắm chắc hạ gục tiểu bạch kiểm vừa mới Trúc Cơ kia!
“Trước hết về chuẩn bị một chút, sau đó lặng lẽ ra tay!”
Chu Vương Thần thở hổn hển như trâu già, không thể kiềm chế thêm nữa, vội vàng rời đi.