TRUYỆN FULL

[Dịch] Người Đến Tuổi Già, Tuyệt Mỹ Ma Nữ Lấy Ta Làm Lô Đỉnh!

Chương 44: Đấu Giá Hội! Đệ nhất mỹ nữ, Nhan Như Ngọc! (2)

Trúc Cơ lục trọng và nhất trọng chênh lệch quá lớn, lỡ bị ảnh hưởng mà chết thì…

“Dù có chết, cũng phải vắt kiệt giá trị của hắn, hơn nữa không thể liên lụy đến ta.”

Mặc Hoành thầm nghĩ trong lòng.

“Việc theo dõi tiếp theo, đành nhờ cả vào Diệp sư đệ, chỉ cần tìm được cơ hội, hãy lập tức truyền tin cho bọn ta.”

Mặc Hoành cười hề hề nói.

Diệp Bất Phàm gật đầu, sau đó mấy người liền giải tán.

Đã để hắn theo dõi, vậy thì hắn đương nhiên sẽ định ngày bắt cóc sau buổi đấu giá.

Còn về thân phận Từ Chính Nghĩa là đệ đệ của Tiểu Kiếm Tiên…

Mặc Hoành và huynh đệ Ngô Phong đều chẳng phải loại tốt lành gì, đợi chuyện này giải quyết xong.

Hắn sẽ mạo danh Tiểu Kiếm Tiên, dùng kiếm đâm chết mấy tên này.

Diệt khẩu, xóa sạch dấu vết, không để bị tra ra, về phương diện này, Diệp mỗ đây rất có kinh nghiệm.

Và những ngày tiếp theo.

Diệp Bất Phàm ngoài việc tìm kiếm linh vật kết đan, thì chính là tìm bí thuật vẽ bùa, thời gian còn lại thì theo dõi Từ Chính Nghĩa.

Mấy ngày nay, tu sĩ cao giai ở Lưu Vân Thành ngày càng nhiều, năm đại tiên môn chính đạo, và hai thế lực lớn khác của ma đạo là Hợp Hoan Tông, Vạn Thú Cốc đều có đệ tử kéo đến.

Thậm chí Diệp Bất Phàm còn nhìn thấy người quen.

Sở Tử Tuyết và Thượng Quan Thanh Dao.

May thay, Tạo Súc Thuật của Diệp Bất Phàm có năng lực thay đổi khí tức kinh người, nên không bị phát giác.

Sau đó Diệp Bất Phàm phát hiện, liên tục mấy ngày, Từ Chính Nghĩa đều nhàn nhã dạo chơi ở Lưu Vân Thành.

Không phải tìm cơ hội tiếp cận nữ tu xinh đẹp của Tuyết Linh Tông, một trong năm đại tiên môn, thì cũng là tìm kiếm pháp khí đỉnh cấp đặc biệt tại các cửa hàng luyện khí lớn.

Hành tung rõ như ban ngày.

Rõ đến mức khiến Diệp Bất Phàm cũng cảm thấy có gì đó không ổn.

Nhưng lại không nói được là không ổn ở chỗ nào.

“Tên này, trước đây lúc nào cũng ngông cuồng như vậy sao?”

Diệp Bất Phàm nhìn chằm chằm Từ Chính Nghĩa đang nói cười vui vẻ với nữ tu Tuyết Linh Tông ở cách đó không xa, mày nhíu chặt.

Hắn lặng lẽ lùi lại, đi một chuyến đến tiệm tạp hóa của lão Tiêu.

Sau đó hắn biết được… Từ Chính Nghĩa ở Thượng Thanh Cung chính là ngông cuồng như vậy, làm việc gì cũng rất phô trương.

“Là ta quá cẩn thận rồi.”

Diệp Bất Phàm lắc đầu.

Cuối cùng.

Năm ngày sau, buổi đấu giá bắt đầu.

Do người của phủ thành chủ Lưu Vân Thành tổ chức, quy cách cực cao, Diệp Bất Phàm phải nộp năm mươi viên linh thạch mới được vào.

Vừa ngồi xuống không lâu, bên cạnh liền có một trận xôn xao.

“Đệ nhất mỹ nữ chính ma đến rồi!”

“Trời ạ, đấu giá hội này lại có thể kinh động đến cả nàng sao?!”

Bên cạnh truyền đến những tiếng nói đầy phấn khích.

Diệp Bất Phàm quay đầu nhìn lại, trong mắt lóe lên một tia kinh diễm.

Người đến là một nữ tử tuổi đôi mươi, một thân váy dài lam trắng, dáng người yểu điệu, ba ngàn sợi tóc xanh buông xõa trên vai, mày ngài mũi ngọc, môi đỏ như anh đào.

Khí chất tựa tiên nữ hạ phàm, không nhiễm bụi trần.

Không chỉ đẹp kinh người, khí tức lại càng mạnh mẽ đáng sợ, còn mạnh hơn Sở Tử Tuyết, Thượng Quan Thanh Dao một bậc.

“Đây là… không thể nào? Sư tôn bảo ta ‘ngủ’ cùng là nữ nhân này sao?!”

Diệp Bất Phàm nhìn thấy nữ nhân kia, mặt lập tức tái xanh.

Khi tiểu loli dặn dò hắn, trong mấy tấm phù lục đỉnh cấp kia có kẹp một bức họa, chỉ bảo hắn đến Lưu Vân Thành cứ theo bức họa mà tìm là được.

Chứ không nói là ai!

Nữ tử này, chính là đệ nhất kiêu nữ của chính đạo, cũng là nữ tử có thiên phú khủng bố nhất Triệu Quốc trong ngàn năm qua.

Thánh nữ Tuyết Linh Tông —— Nhan Như Ngọc!

…………

(ps: Các vị độc giả, xin chút quà tặng miễn phí.)