Khi đến thành này, thành chủ Hứa Nhược Hoài bèn giải đáp thắc mắc cho những người mới đến.
Khi ấy, vị thành chủ đó còn từng thẳng thắn nói: "Hi Dao công chúa là hậu duệ Tiên Đế, vì trời sinh thần dị, hồn phách căn cốt kiên cố, tu luyện theo phép thường trái lại rất khó khăn, bởi vậy mới cần các ngươi thử công! Điều chỉnh công pháp để công chúa tham khảo, tu luyện!"
"Chuyên nuôi dưỡng tu sĩ để thử công, thử nghiệm ưu khuyết điểm của các loại công pháp, quả thật xa xỉ." Trần Thanh lắc đầu, thu hồi dòng suy nghĩ, "Có điều, đây cũng coi như ngày nghĩ gì đêm mơ nấy, ban ngày Đại Ngao, Tiểu Dao khổ sở vì tiến cảnh chậm chạp, ta cũng vậy, ai ngờ người trong mộng cũng bị vướng vào vấn đề tương tự, chỉ là nguyên do khác biệt, một là công pháp tàn khuyết, một là..."
Hắn đột nhiên sững lại, nheo mắt suy tư: "Đã là thử công, thử cho công chúa, với việc thử cho các đệ tử, thử cho nhục thân bản tôn của ta, thì có gì khác biệt? Nơi đây là trong mộng, nhục thân và thân phận này đều là hư cấu, căn bản không cần có gì phải kiêng kỵ!"
Theo ký ức ghi lại, ngày đó hắn chỉ ra ẩn hoạ trong tu luyện của công chúa, được chọn làm người thứ tư, nhưng sau khi được chọn, Thập công chúa vẫn không hề lộ diện hỏi về chuyện ẩn hoạ. "Trần Hư" sau khi đến Thính Phong Thành liền được sắp xếp ở một biệt viện trên núi, đã lâu không ai hỏi đến.
"Nàng không vội, ta càng không vội, huống hồ đây là trong mộng, chập chờn đứt quãng cũng rất hợp lý."
So với chuyện của công chúa, Trần Thanh càng quan tâm đến việc tu luyện trong bảy năm qua. Thân thể trong mộng của hắn sau khi đến biệt viện này đã chọn bộ 《Thái Nhạc Thông Thiên Quyết》 làm công pháp chủ tu, nay đã tu đến đệ nhất cảnh viên mãn.
"Trước đây tuy thân thể trong mộng này nhanh chóng thông kinh mạch, nhưng nền tảng vẫn là đệ nhất cảnh, nay tu lại công pháp, vẫn phải bắt đầu từ đầu, có điều bộ Thái Nhạc Thông Thiên Quyết này..."
Hồi tưởng lại nội dung của công pháp này, Trần Thanh lộ vẻ kinh ngạc.
Hóa ra bộ công pháp này quá mức thô sơ, lại chỉ liệt kê ba cảnh giới mà thôi! Vừa không có phân chia cảnh giới chi tiết, cũng không có chú thích quan trọng, ngay cả đan phương dược dẫn phụ trợ tu luyện cũng không có, xét về nội dung, còn tàn khuyết hơn cả 《Hải Nhạc tàn quyển》!
Với kinh nghiệm mười bảy năm khổ tu 《Hải Nhạc tàn quyển》, Trần Thanh dễ dàng phát hiện ra vô số sơ hở và những chỗ có thể cải tiến trong đó.
"Tàn khuyết như vậy, mà bảy năm đã có thể tu đến viên mãn ư? Là do Trần Hư căn cơ vững chắc, hay là do linh khí sung túc?"
Trong lúc kinh ngạc nghi hoặc, hắn nhớ lại kỹ hơn, cuối cùng phát hiện ra điểm đặc biệt của công pháp này——
Phần mở đầu của 《Thái Nhạc Thông Thiên Quyết》 lại là một bức quan tưởng đồ hoàn chỉnh, trong tranh là ngọn núi kỳ lạ đâm thẳng lên trời cao, chỉ mới hồi tưởng thôi đã khiến Trần Thanh tâm thần chấn động, cảm giác như tâm thần sắp bay ra khỏi đỉnh đầu!
"Chỉ hồi tưởng thôi đã khiến người ta tâm thần chấn động, phẩm cấp của bức quan tưởng đồ này chắc chắn cực cao!"
Nghĩ đến việc công pháp vốn đang ở trong phòng "Trần Hư", Trần Thanh lập tức không ngồi yên được nữa, bèn đứng dậy định quay về, không ngờ vừa đi được hai bước đã bị một thân ảnh lùn mập chặn lại.
"Trần Hư, cuối cùng cũng tìm thấy ngươi rồi!" Người đến rõ ràng quen biết "Trần Hư", "Hôm nay lại phải khảo nghiệm tâm đắc tu hành rồi! Chúng ta phải mau trốn thôi! Phải rời khỏi đây mới có thể bảo toàn tính mạng!"
"Trốn?"
Trần Thanh sững sờ, rồi lắc đầu.
"Trốn trong mộng làm gì chứ?"