Bất chợt, dung nham ở trung tâm xoáy nước sụp xuống, một khe nứt đen kịt đột ngột bị xé toạc, đó không phải là vết rách của không gian, mà là điềm báo một vật thể khổng lồ nào đó sắp phá tường mà ra — dung nham tựa nồi cháo sôi bị một bàn tay vô hình khuấy động, phụt lên những cột lửa cao mấy trượng, ngọn lửa ở rìa xoáy nước bị ép cứng thành dung nham rắn, lả tả rơi xuống dọc theo thành xoáy, để lộ thế giới núi lửa đang sụp đổ ở lõi xoáy nước.
“Hống——!”
Tiếng gầm xé toạc hư không trước cả khi hình thể xuất hiện, đó không phải âm thanh, mà là một luồng năng lượng xung kích hữu hình.
Ngọn lửa trên bề mặt xoáy nước tức thì bị chấn động thành vạn ngọn lửa bay tán loạn, như tấm lưu ly bị búa tạ nện vào, “loảng xoảng” một tiếng rồi vỡ ra những vết nứt hình mạng nhện.
Xoáy nước trong biển lửa hư không cuộn trào, dung nham chảy xiết như ngân hà. Đột nhiên, trung tâm xoáy nước nứt ra, một chiếc vuốt khổng lồ phủ lớp giáp dung nham hình thoi thò ra, đầu vuốt nhỏ xuống những giọt lửa, mỗi lần đâm vào hư không đều khiến không gian gợn sóng, không khí vang lên tiếng rít chói tai như tiếng thủy tinh vỡ.