Chưa đợi Trương Hi Tố lùi lại, lòng bàn tay Trương Đạo Nhất đã ngưng tụ một ấn khí màu vàng nhạt, chưởng phong cuồn cuộn theo mưa gió bão bùng ầm ầm đánh tới.
Trương Hi Tố khoanh tay đỡ đòn, bị sức mạnh cực lớn chấn bay ra xa mấy trượng mới miễn cưỡng dừng lại.
Mà giờ khắc này, một mảnh tĩnh mịch.
Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch này, đã xảy ra quá nhiều chuyện, những người có mặt, bất kể là người của các môn phái đến quan lễ hay đệ tử Thiên Sư phủ, đều trở nên ngơ ngác, đặc biệt là việc Trương Hi Tố đột nhiên ra tay với Trương Đạo Nhất đã khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
“Thay đổi được rồi, thay đổi được rồi!”