Bởi thế, y chủ trương diệt võ, y cho rằng mọi tranh đoạt trong thiên hạ đều khởi nguồn từ võ lực, chỉ cần xóa bỏ võ công trên thế gian, khiến ai nấy đều không còn thân thủ, không còn sức mạnh siêu phàm, thì mọi sự sẽ đâu vào đấy, luật pháp mới thực sự là chỗ dựa cho dân chúng.
Thế rồi y đề xuất toàn thể Đạo môn trong thiên hạ cần phải hợp nhất, rồi từ đó thống trị giang hồ, nhất thống thiên hạ, thiêu hủy hết thảy bí tịch võ công, phế bỏ võ công của mọi võ giả trên đời, chỉ cần võ công bị xóa sổ hoàn toàn, thì khổ nạn của thế gian cũng theo đó mà tiêu tan.
Tư tưởng ấy của y, dĩ nhiên chẳng được Long Hổ Sơn tán thành, lại càng không được Đạo môn trong thiên hạ chấp nhận. Thế là, y liền chọn cách dùng vũ lực để thống nhất. Y quả thực vô cùng lợi hại, dẫu sao cũng là bậc thiên hạ đệ nhất đương thời. Trận chiến đó, Long Hổ Sơn thây chất đầy nội, máu chảy thành sông!”
Nói đến đây,
Trương Đạo Nhất dừng lại, hít một hơi thật sâu, nói: “Dù cho đến tận bây giờ, mỗi khi hồi tưởng lại, ta vẫn không khỏi rùng mình. Thực ra, khi đó, ta đã bốn mươi bốn tuổi, đã là một tông sư vang danh khắp Lư Châu, cũng xem như kẻ từng trải, vậy mà sự thảm khốc của trận chiến đó vẫn khiến ta khắc cốt ghi tâm, vẫn làm ta kinh hãi. Ta đã tận mắt chứng kiến đồng môn, trưởng bối, đệ tử của mình, từng người một ngã xuống ngay trước mắt!”