Cố Mạch trầm giọng nói: “Tất cả lại gần ta!”
Theo lời vừa dứt, hàn quang từ dưới chân tản ra, ngân bạch cương khí ngưng tụ như vầng trăng tròn, ầm ầm bao phủ phương viên mấy trượng. Quang hoa lưu chuyển tựa ngân hà đổ ngược, chiếu sáng màn đêm như tuyết, biên giới cương khí phiếm lên luồng khí vụn vặt, phát ra tiếng ong ong mơ hồ.
“Lão phu muốn xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, giết!”
Lão giả mũi bã rượu gầm lên chấn nát lá rụng giữa không trung, vung trường đao trong tay hạ lệnh.
Theo chuôi đao của y nặng nề đập xuống đất, con hẻm chết chóc bỗng chốc sôi trào, bóng người như đàn kiến từ miệng hẻm lốm đốm tuôn ra, tiếng thét lớn phá nát cửa sổ hòa lẫn tiếng gỗ đá vỡ vụn. Tàn ảnh liên tiếp vút lên từ góc mái các tiệm buôn, vạt áo bay lượn cuốn theo ngói vụn, hàng chục bóng người đạp trên mái hiên lướt đến giữa không trung, hàn quang phản chiếu từ binh khí xé rách màn đêm.