Sơn hào hải vị bày trên bàn, có rất nhiều món mà Tô Tử Do và Cố Sơ Đông chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe qua.
Nhất thời,
Cố Sơ Đông đột nhiên có chút cảm khái, trước đó còn cảm thấy hai mươi vạn lượng bạc là quá cắt cổ, giờ mới hiểu tại sao Tư Mã Không vừa mở miệng đã ra giá cao hơn thị trường nhiều đến vậy. Trong mắt Tô gia, hai mươi vạn lượng bạc thực ra cũng chẳng khác hai vạn lượng hay hai ngàn lượng là bao.
"Ha ha ha..."
Từ ngoài cửa truyền đến một tiếng cười sảng khoái, một nam nhân trung niên tròn trịa bước vào, nói: "Cố đại hiệp, Tô Thiếu Khanh, Cố nữ hiệp quang lâm hàn xá, bồng tất sinh huy, bồng tất sinh huy!"