Một tiếng “Ầm!” vang dội,
Tiếng nổ kinh thiên động địa khiến mặt đất rung chuyển, nhân diện yêu thú mang theo luồng gió tanh hôi và tà khí, hung hăng đâm sầm vào bức tường khiên sắt. Hơn mười binh sĩ cầm khiên lập tức bị hất bay như diều đứt dây, nhưng binh lính phía sau được huấn luyện bài bản, nhanh chóng lấp vào chỗ trống, tiếng khiên lớn va chạm 'loảng xoảng' vang lên không ngớt, kiên quyết chặn đứng thế công của yêu thú bên ngoài trận.
Ngay khi yêu thú chuẩn bị phát động đợt tấn công thứ hai, một luồng ánh bạc xé toang không trung lao tới.
Lư Trường Vân trường thương như điện, đâm thẳng vào đôi mắt to như đèn lồng của yêu thú. Yêu thú đột nhiên nghiêng đầu, hai vuốt hổ đầy gai ngược tựa tia chớp vồ tới.
Lư Trường Vân vội vàng thu trường thương lại đỡ đòn, chỉ nghe một tiếng "rắc" giòn giã, hổ khẩu nứt toác, máu tươi từ vết nứt còn chưa kịp nhỏ xuống đã bị khí lãng đánh tan thành sương máu. Khi y quỳ một gối xuống, gạch xanh dưới đầu gối "rắc rắc" vỡ nát ba lớp.