Diệp Thần chậm rãi nói: “Võ công tầm thường dĩ nhiên không thể tu luyện ra vận khí, nhưng nếu đó là Đại Nhật Ma Công, cấm kỵ thứ tám trong Thập Tam Cấm Kỵ của truyền thuyết thì sao?”
Diệp Kinh Lan và Cố Mạch nhìn nhau, đều thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
Diệp Kinh Lan vội hỏi: “Nói cụ thể xem nào.”
Diệp Thần suy nghĩ một lát rồi nói: “Chuyện là vào một mùa hè của năm năm trước, hôm đó trời quang mây tạnh, gió mát hiu hiu, ta đang ngủ trưa ở nhà thì đột nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ từ bên ngoài.
Ta ra ngoài xem thì thấy một lão ăn mày ngã quỵ dưới đất, ta thấy lão rất đáng thương nên đã cho lão một bát nước và một ít đồ ăn. Một lúc lâu sau, lão ăn mày tỉnh lại, cứ thần thần bí bí hỏi ta ước mơ là gì.