Dần dần, lời đồn ngày càng lan rộng, vào một đêm nọ, một đám trai tráng trong thôn xông vào Lục gia, nhưng lại phát hiện trong nhà họ không có bao nhiêu tiền bạc lương thực. Dân làng đương nhiên không tin, bọn họ trói người của Lục gia lại, ép hỏi Lục đại phu, cuối cùng, Lục đại phu đành phải nói ra sự thật.
Tổ phụ của họ năm xưa quả thực là đại quan trong triều, vì đắc tội với người khác nên cả nhà phải bỏ trốn, tổ phụ và phụ thân của y đều u uất mà qua đời, chỉ còn lại nãi nãi của y, tức Thanh Y Nương Nương, đưa cả nhà họ đến Thanh Y thôn. Sở dĩ đến Thanh Y thôn là vì từ rất sớm, Thanh Y Nương Nương đã tìm được một mảnh đất phong thủy bảo địa ở Thiên Nhất Sơn bên ngoài thôn để xây một ngôi mộ, và của cải của Lục gia cũng được cất giấu trong ngôi mộ đó.
Sau đó, đám trai tráng trong thôn liền cùng nhau đến Thiên Nhất Sơn tìm được ngôi mộ đó, nó nằm trong một cái hố trời, quả nhiên bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu, nhiều đến mức cả thôn chia nhau cũng đủ dùng mấy chục năm. Để tránh phiền phức, mọi người bàn bạc xong, liền dứt khoát làm tới cùng, giết sạch cả nhà Lục gia. Thôn của bọn ta hẻo lánh, gần như không có người ngoài lui tới, huống hồ lúc đó lại đang có nạn đói, cũng chẳng ai để ý có người chết hay không.
Thế nhưng, cũng từ đó, thôn của bọn ta bắt đầu xảy ra chuyện, liên tiếp có người nhìn thấy Thanh Y Nương Nương toàn thân đẫm máu, những người nhìn thấy đều sẽ bị câu hồn biến thành kẻ ngớ ngẩn trong vòng một hai ngày, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã có hơn mười người gặp chuyện.
Bọn ta đều hoảng sợ, dân làng ai cũng nói là Thanh Y Nương Nương đến báo thù. Khi đó, trong cơn kinh hoàng, bọn ta đã báo quan, nhưng không ngờ, đám quan sai ở huyện nha không tìm thấy Thanh Y Nương Nương, ngược lại có vài tên quan sai tinh ý đã nhận ra điều bất thường. Bất đắc dĩ, ta đành nói cho họ biết chuyện trên Thiên Nhất Sơn có của cải.