“Vâng vâng vâng,” nam nhân trung niên khom lưng nói: “Đại hiệp dạy phải, sau này ta không dám ăn nói hôi thối như vậy nữa.”
Đệ tử Thương Lan Kiếm Tông phất tay.
Lập tức, nam tử trung niên kia liền dẫn ba người còn lại chuẩn bị rời đi.
Ngay lúc này, Trần Thục ở trong phòng đột nhiên chú ý tới vạt áo của gã trung niên có vết máu, ngay sau đó, nàng lại nhận ra tay áo của hai gã thanh niên phía sau cũng dính máu, hơn nữa còn là máu tươi.
Lập tức, Trần Thục liền gọi: “Chờ một chút.”