Một trận tuyết lớn bất ngờ ập đến, khiến Đế Đô nhuộm một màu trắng xóa, tựa gấm vóc bạc, kiều diễm vô cùng.
Thiên Nhạc thương hội quả không hổ danh là thương hội đệ nhất thiên hạ được hoàng thất chống lưng, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, Vân Thiều Viện bị hủy hoại đã được xây lại phần nền.
Dù vẫn chưa thể như trước kia để các nữ tử lên đài biểu diễn, nhưng cũng tạm thời làm nơi dùng bữa, dâng lên khách quý rượu ngon món lạ.
Trên nền tuyết vang lên tiếng cười đùa của trẻ thơ, tuyết đọng lưu lại từng dấu chân, kéo dài đến tận phương xa.
“Mấy tiểu oa nhi các ngươi, chậm một chút, coi chừng ngã đấy.”
