Trên đường cõng Đoạn Vân đi tới, tọa kỵ Tiểu Âm ngã liền ba lần, lần cuối cùng ngã nặng nhất, đều do ả thi triển thân pháp thì vận khí sai lệch.
Thế là Tiểu Âm ngã chỏng vó trên đất, không chỉ ngã sấp mặt mà chân khí trong người cũng rối loạn, kinh mạch ở bụng đau nhói khôn cùng.
Đoạn Vân giơ tay, yêu điện thoáng chốc chui vào cơ thể ả, đả thông kinh mạch đang hỗn loạn.
Tiểu Âm đứng dậy, cảm thán: “Đúng là xui xẻo, chưa từng xui xẻo đến thế.”
Ả luôn cảm thấy mọi chuyện xui xẻo đều tìm đến mình trong một hai ngày nay.