Thanh Ngọc đã chẳng còn nhớ rõ ả bị "kẹp" bao nhiêu lần.
Ả chỉ biết đối phương càng lúc càng thuần thục, càng lúc càng khiến ả khó lòng nhúc nhích.
Lúc ban đầu, đối phương dùng chân, về sau dùng tay, cuối cùng thì vừa tay vừa chân.
Ả chỉ cảm thấy mệt mỏi rã rời, chỉ muốn đánh răng rồi đi ngủ, cảm giác như thể vừa trải qua một khoảnh khắc vỡ vụn rồi lại được tái tạo.
Sau khi "kẹp" xong, Đoạn Vân lại ngủ rất ngon, trong lòng tràn đầy thỏa mãn.