Trong quán trà, một ấm Trúc Diệp Thanh nghi ngút khói nóng, bên cạnh một đĩa lạc rang giòn, trông vô cùng hấp dẫn.
Đoạn Vân rót trà cho hai tỷ muội, hai nàng nơm nớp lo sợ đón lấy.
Lúc này, Đoạn Vân đột nhiên hỏi: “Vừa rồi các ngươi không cho rằng ta là Đoạn Lão Ma đấy chứ?”
Lời này vừa thốt ra, hai chân của hai tỷ muội gần như cùng lúc kẹp chặt, khít khao không một kẽ hở.
“Sao có thể.”