Thế là lúc này, Đoạn Vân đột kích tới dường như sắp đâm sầm vào Nhân Thiêm. Còn Đoạn Vân dường như chỉ có thể bất đắc dĩ nâng cánh tay lên đỡ. Trong mắt Kim Lạp Địch lóe lên một tia mừng rỡ, gã vắt kiệt luồng Lão Mẫu Lôi Điện cuối cùng quán nhập vào Nhân Thiêm. Thân thể máu thịt, cũng dám đỡ Nhân Thiêm sắc bén vô song của lão tử sao!
Keng một tiếng, như chuông sớm trống chiều. Nhân Thiêm trong tay Kim Lạp Địch suýt chút nữa tuột khỏi tay. Bởi khuỷu tay Đoạn Vân còn chưa tới, từ đó đã sớm bắn ra một đạo kiếm khí, va chạm với Nhân Thiêm. Trửu Kiếm!
Sự kinh ngạc của Kim Lạp Địch bị một cơn đau nhói cắt đứt, bởi Đoạn lão ma gần như cùng lúc tung một cước. Đoạn Vân tay chân phối hợp, kiếm khí Chỉ Kiếm cực kỳ âm hiểm xuyên thủng cằm gã. Hự! Vô sỉ!
Khoảnh khắc tiếp theo, Đoạn Vân không chỉ tay chân phối hợp, mà còn cả tứ chi cùng lúc tấn công! Kiếm khí tựa bạch mang từ các góc độ bắn ra, Kim Lạp Địch phản ứng cực nhanh, thi triển thân pháp, nhưng trên người trong nháy mắt đã xuất hiện thêm bảy tám lỗ máu. Mẹ kiếp, không né được cái nào! Điều này chủ yếu là do tay chân gã đã bị luồng đao khí vừa rồi gây trọng thương, đặc biệt là cẳng chân trái và cánh tay phải chỉ còn trơ xương đã nghiêm trọng cản trở hành động của gã.
Soạt một tiếng.