Trước lời "ngụy biện" của Ngụy Vô Tình, Kê Tướng dần cúi gằm đầu.
Bấy nhiêu năm nay, kể từ khi mỗi người một ngả, bọn họ quả thật đã chểnh mảng, không đủ chuyên cần.
Thấy Kê Tướng im lặng, Ngụy Vô Tình cảm khái nói: "Tên ta tuy có hai chữ 'Vô Tình' nhưng ta không phải kẻ vô tình. Các ngươi đã mất mặt đến thế trước tên Đoạn Lão Ma kia thì ta sẽ giúp các ngươi lấy lại."
"Phải rồi, còn có Khổng Tước."
Lúc này, đôi mắt Ngụy Vô Tình bỗng trở nên mông lung, tràn ngập vẻ bi thương.