“Khí chi cảnh giới, lão thụ bàn căn, tâm tố nguyên lưu, tâm…”
Những chữ này hắn đều hiểu, thậm chí có thể dựa vào kiến giải của mình để lĩnh hội, nhưng oái oăm thay, bên trong lại thêm vào vài chữ tượng hình, khiến hắn không tài nào hiểu nổi.
Những chữ tượng hình kia tựa như từng khe rãnh, đột ngột cắt đứt mạch văn.
Đoạn Vân thử bỏ qua những chữ tượng hình này, nhưng không có kết quả.
Một nửa vẫn là một nửa, căn bản không thể quán thông.