"Chẳng lẽ không phải vì ta tuấn tú sao?"
"Tuấn tú, nhưng vì sao ta ngay cả kẻ tướng mạo bình thường kia cũng chiêu làm môn phòng?" Vu Chân Chân hỏi ngược lại.
Từ đây nhìn sang, đôi mắt nàng vẫn có chút mất đi tiêu điểm, phảng phất nét mơ màng của một mỹ nhân bị cận thị, nhưng điều đó không làm lu mờ đi mái tóc đuôi ngựa buộc cao cùng dáng vẻ đầy khí thế bá đạo của nàng.
"Vì sao?" Đoạn Vân hỏi.
Tương tự, đây cũng là vấn đề mà Mộ Dung huynh đệ dưới giường quan tâm nhất.