Bị những nỗi đau này giày vò, gã từng có lúc muốn tự bỏ đói mình cho đến chết ngay trong Ngọc Châu sơn trang.
Từ khi Đoạn Vân đến, gã cảm nhận được thiên phú phi thường của đối phương và sinh khí dồi dào muốn làm thiếu hiệp kia, bản thân gã cũng bị ảnh hưởng, dần dần như được sống lại.
Gã tưởng rằng sau khi trải qua bao mối tình đau khổ như vậy, gã đã có thể chịu đựng tất cả.
Nhưng nào ngờ, còn có một tầng thống khổ cao hơn nữa.
Chính là loại tâm tình xanh biếc này.