“Sư muội của ta đâu! Trả lời ta!”
“Lúc ta đi sư muội của ta vẫn còn khỏe mạnh, sao bỗng dưng lại không còn nữa?”
Tử y nam tử túm lấy cổ áo Khương Đại Đại, chất vấn.
Khương Đại Đại ngẩn ngơ ngồi đó, nói: “Ngươi cũng thấy đó, Đại Giang Phái của ta bị cừu gia tấn công, một nửa đệ tử môn hạ đều chết thảm, Bình Nhi đêm qua không ở trong bang, ta tưởng nàng sẽ thoát được kiếp nạn này, ai ngờ... hu hu hu.”
Hắn nói đoạn, liền bật khóc, tiếng khóc ai oán mà mềm mại, khiến tử y nam tử nhất thời không nỡ trách mắng, thậm chí còn nảy sinh ý muốn ôm hắn vào lòng mà vỗ về.
