Đám thủ hạ nghe lệnh liền nhanh chóng tuân theo. Lúc này Vương Đại Thiết mới thả lỏng, hớp một ngụm rượu. Tiết trời đã khá lạnh, gương mặt các tiêu sư đều bị gió buốt thổi cho đỏ ửng.
Lúc nghỉ chân trên đường, ngựa được ăn cỏ khô loại tốt, còn các tiêu sư thì chỉ qua loa cho xong bữa.
Cầm lấy bánh bao và màn thầu khô lạnh mà gặm.
Chỉ có thể nói, những ngày tháng áp tiêu, con người còn chẳng bằng loài vật.
Nhưng sau chuyến áp tiêu, có bạc trong tay rồi thì chính là lão gia.