Ý chí tàn lưu của vị tiên nhân này, rốt cuộc có phải là còn sống không?
Khi đại chiến kết thúc, Vệ Uyên đã từng thăm dò Thanh Minh Tiên Thạch, sau đó phát hiện tiên nhân bên trong chỉ là một đạo ý thức tàn lưu của vị tiên nhân năm đó, không có ý thức tự chủ, chỉ có thể bị động đưa ra một vài phản ứng. Nhưng hiện giờ hắn lại không còn tự tin như vậy nữa, một đạo tàn hồn mà cũng biết giấu giếm riêng tư sao?
Vệ Uyên hỏi Thiếu Nữ Âm Dương về lai lịch của trận pháp này, nhưng nàng lại tỏ vẻ mờ mịt, cảm thấy trận pháp này chính là tự nhiên mà có, như thể từ trên trời rơi xuống vậy, có vấn đề gì ư?
Đối với câu trả lời này, Vệ Uyên cũng đành chịu, chỉ có thể bắt tay vào việc trước, vừa tiêu hao đạo lực nâng cao mặt đất, vừa giúp nàng bố trí trận pháp.
Đại trận tuy phức tạp, nhưng Vệ Uyên và Thiếu Nữ Âm Dương đều hành động nhanh như điện chớp, chỉ trong chốc lát đã bố trí xong đại trận. Sau đó nàng vươn tay chộp một cái, trong tay liền có thêm một Vu tộc.