Trương Sinh vận thanh sam, ngồi trong phủ thành chủ Tân Thành, đang kiểm kê binh lực.
Năm nay, đám thiếu niên Hứa gia lục tục sinh ra một lứa mới, chỉ thôn phệ lẫn nhau hai lần, đã tăng thêm ba nghìn người. Lứa đầu tiên sinh ra tuy tuổi còn nhỏ, nhưng đã có dáng dấp thanh niên, trí lực cũng không khác gì người trưởng thành mười tám tuổi.
Hiện tại, tính cả đám trẻ còn chưa lớn, thiếu niên Hứa gia đã có gần bảy vạn người, quân số khả dụng gần năm vạn. Chiến sĩ xuất thân từ tế phẩm thì có hơn hai vạn. Trong năm vạn thiếu niên Hứa gia đã có hơn bốn nghìn người đạt Đạo Cơ, cộng thêm một nghìn Đạo Cơ từ tế phẩm, toàn bộ Tân Thành có tổng cộng năm nghìn bốn trăm Đạo Cơ, đều là tu sĩ chiến đấu.
Thiên phú của thiếu niên Hứa gia đủ sức để bồi dưỡng thêm nhiều Đạo Cơ hơn nữa, nhưng nhiều đứa trẻ lớn quá nhanh, thời gian tu luyện thực tế chưa được bao nhiêu năm, vẫn cần thời gian tích lũy thêm.
Trương Sinh đã thức trắng mấy đêm liền, vừa kiểm kê danh sách, vừa kiểm tra trạng thái binh lính, điều chỉnh lại phương án trang bị, dự trữ quân nhu tương ứng, cho đến khi hoàn tất việc điều chỉnh biên chế cuối cùng cho quân đội.