Nói xong những lời cần nói, Bảo Vân cũng không nói gì nữa, bắt đầu uống trà trong im lặng.
Lúc này ngoài cửa lại vang lên tiếng của Hiểu Ngư: “Không mời mà đến, giới chủ đừng trách.”
Thôi Thành Hiếu vốn dĩ trên mặt thoáng qua vẻ không vui, nhưng thấy người bước vào là Hiểu Ngư, tuy lão không quen biết, nhưng khí tức Tinh Quân trên người Hiểu Ngư không hề che giấu, hơn nữa giữa ấn đường mơ hồ lấp lánh ánh sáng màu xanh.
Thôi Thành Hiếu nhãn lực cao siêu, kiến thức uyên bác, liếc mắt đã nhìn ra Pháp Tướng của Hiểu Ngư chính là tiên quan giáng thế cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn mang đại khí vận trong người. Người như thế đừng nói xuất thân từ thế gia đỉnh cấp, cho dù là xuất thân hàn môn, trên người còn có nhiều khí vận như vậy, bảo lão giết, Thôi Thành Hiếu cũng không dám giết.
“Vị này là…”