Thánh Tâm lật người Liêu tộc kia lại, thấy gã bị thương nhiều chỗ, nhưng vẫn còn thoi thóp, trên người nồng nặc mùi thuốc.
Hội Tâm cũng ngửi thấy mùi thuốc, mùi này nàng rất quen thuộc, chính là loại thuốc mà Vu tộc dùng để khống chế tế phẩm Liêu tộc. Vu tộc hiến tế trời đất, nhân tộc là thượng phẩm, các tộc khác cũng được, trong đó Vu tộc và Liêu tộc lại chinh chiến liên miên, nên tế phẩm Liêu tộc mới chiếm phần lớn.
Thuốc dùng cho tế phẩm của mỗi tộc đều khác nhau, thân là một Đại Vu hùng mạnh, bắt giữ tế phẩm vốn là một trong những trách nhiệm của Hội Tâm, đương nhiên nàng đã học qua những kiến thức cơ bản này.
Rõ ràng, đây là một tế phẩm đào tẩu, hơn nữa phẩm giai không thấp, lại có tu vi Pháp Tướng viên mãn. Hội Tâm mừng rỡ nói: "Chúng ta giao gã về, tiền thưởng ít nhất cũng đủ cho một bữa no bụng!"
Thánh Tâm còn chưa kịp lên tiếng, mấy tên Vu binh đã xông vào sân, vừa đi vừa oán trách: "Ngạn đại nhân kia phái bọn ta đi bắt tế phẩm đào tẩu, đến một đồng thưởng cũng không có! Người khác vừa nghe bọn ta làm việc cho Ngạn đại nhân, đến cửa cũng không thèm cho vào, thế này thì bắt kiểu gì?"