Sau một chiêu giao đấu, Hiểu Ngư cuối cùng cũng nhận ra lai lịch của đối phương: “Ngươi là đệ tử Kiếm Cung?”
“Kiếm Cung, Thượng Quan Thiên Mạch! Sao, đã nhớ ra gì chưa?”
Hiểu Ngư giật mình, có chút lúng túng, nói: “Đại điển không phải đã hủy rồi sao? Sao ngươi lại ở đây?”
Thượng Quan Thiên Mạch lạnh lùng nói: “Ta vượt vạn dặm đến Hiểu gia mới biết ngươi đã đi rồi. Ngay cả bảy ngày cũng không đợi được, chuyện đã hẹn cũng không làm, ta thật muốn xem thử rốt cuộc là chuyện quan trọng gì mà khiến ngươi bất chấp cả lễ nghi và lời hứa cơ bản.
Kết quả ta vội vã chạy tới đây, lại thấy đường đường là truyền nhân của Hiểu gia mà giữa trưa đã say túy lúy.”