Kỷ Lưu Ly từ trong hố bò dậy, trên tay huyễn hóa ra một mặt Lưu Ly Bảo Kính, soi lên trán mình, chỉ thấy một vết rách dài hai tấc, lộ ra xương sọ bên trong tựa như tiên ngọc lưu ly. Điều đáng sợ nhất là đỉnh đầu bị gọt mất một mảng da đầu nhỏ, trông như một khoảng trống giữa mái tóc xanh mượt.
Gây ra một vết thương nhỏ không khiến Kỷ Lưu Ly nổi giận, nhưng việc bị chém rụng tóc lại khiến nàng lập tức nổi điên, trực tiếp trấn diệt Thiếu Dương Tinh Quân.
Thấy Hiểu Ngư sắc mặt ảm đạm, Kỷ Lưu Ly trong lòng có chút áy náy, nói: “Xin lỗi, ta nhất thời không kiềm chế được cảm xúc.”
Hiểu Ngư phất tay, yếu ớt nói: “Không sao đâu, ta hiểu.”
Hắn nói vậy không phải là lời khách sáo, đổi lại là hắn bị người ta chém rụng tóc, cũng sẽ nổi điên.