Trưởng lão Bảo Gia, Thôi Gia đều kinh hãi, thầm nghĩ Từ Gia lấy đâu ra nhiều hậu bối trẻ tuổi cần Trúc Cơ đến vậy?
Nhưng mọi người đều là người tinh tường, lập tức đoán ra nguyên nhân, Từ Gia muốn nhân cơ hội này làm ơn huệ, kéo cả thế lực phụ thuộc, gia tộc phụ thuộc, thậm chí cả cốt cán trong tư quân về, nếu vẫn không đủ thì còn có thể bán lại danh ngạch.
Nói tóm lại, những danh ngạch này không lo không có đầu ra, tăng giá gấp đôi bán đi cũng dễ như trở bàn tay, lại có thể giao hảo với Thanh Minh, hà cớ gì không làm?
Mua đi bán lại, đối với thế gia mà nói thuộc về việc thường ngày, Bảo Gia và Thôi Gia tự không cam chịu lạc hậu, đều xin hai nghìn danh ngạch. Thế là hai triệu Thanh Nguyên mà ba nhà vừa mượn đi, toàn bộ quay về.
Bảo Gia thì thôi không nói, nhưng Thôi Gia hợp tác với Vệ Uyên sớm nhất, phần lớn đệ tử trẻ tuổi trong gia tộc có thể thành Đạo Cơ đều đã thành công. Lúc này lại xin thêm hai nghìn danh ngạch, ít nhiều cũng có phần cố ý.